xem
phim Cạm Bẫy chúc bạn xem phim vui vẻ !
Bộ
phim "Cạm Bẫy" Xoay quanh cuộc sống, mối quan hệ phức tạp can pohia xem nhavà đầy bi
kịch giữa hai gia đình bà Ngân và ông Đức. Bi kịch ấy bắt nguồn từ vụ
cướp hơn 15 năm trước, kéo dài đến hiện tại và gây ra nhiều đau khổ cho
hai gia đình: hai chị em cùng bị hãm hiếp, em yêu người yêu của chị, gia
đình tan nát vì vì một cô gái...
Đôi
tai của Ellie như bị kim châm khi nghe đến tên của Jack. Dường như nàng
không phải là người phụ nữ duy nhất có đôi tai bị châm. Các bà mẹ đầy
tham vọng mà có các cô con gái đã đến tuổi kết hôn đều chấm dứt các cuộc
đàm thoại của mình, và lướt mắt nhìn qua đám khách trong đại sảnh to
lớn của Đại sứ quán.
Nơi đây là Paris, sáu tháng sau
cuộc chiến Waterloo [xảy ra vào tháng 6 năm 1815 và đã kết thúc thời đại
thống trị của Napoleon. Giờ đã thuộc về Bỉ], và ngài đại sứ đã tổ chức
buổi dạ vũ đầu tiên trong năm mới.
Ellie nghĩ đây cũng
là một buổi tiệc thật muôn sắc muôn màu. Những chàng lính đẹp trai trong
các bộ lễ phục quân nhân, các quý ông tân thời, và những người phụ nữ
với những chiếc áo đầm dạ hội eo cao và mỏng như cánh ve có vẻ rất nhẹ
nhàng đang tụm năm tụm ba quanh sàn nhảy trong khi họ theo dõi các cặp
đang chuẩn bị cho vũ điệu kế tiếp.
Nàng không thực sự
là một phần tử trong đám đông muôn màu này. Là một người
bầu-bạn-kiêm-hộ-tống được trả thù lao, nàng buộc phải ăn mặc khiêm tốn
và cố gắng tiệp vào khung cảnh để được gần như là vô hình.
Chuyện
này không có gì là khó. Nàng không có sắc đẹp và đã quá tuổi để thu hút
sự chú ý của nam giới, đấy là số vốn nàng đã phải lãng phí nhiều công
sức để tạo ra. Những thiếu nữ trẻ đẹp rất hiếm khi nhận các công việc
như là gia sư bảo mẫu hoặc là người hộ tống.
Ánh mắt
nàng định lại trên hai người đàn ông tao nhã vừa bước vào đại sảnh. Cả
hai đều cao ráo với mái tóc sậm đenvà rất thanh lịch trong bộ y phục
kiểu Anh và chiếc quần ống túm [quần bó sát người và chỉ dài đến đầu
gối] rồi bằng vải sa-tanh. Nhưng nàng chỉ nhận biết được một trong hai
người – đó là Jack Rigg.
Có lẽ nàng đã có định kiến,
nhưng nàng không khỏi suy nghĩ rằng, ngay cả khi đứng giữ trong đám đông
muôn sắc ấy, chàng vẫn là một hiện diện nổi bật. Một phần của sự thu
hút của chàng chính là ngay cả bản thân chàng cũng không ý thức được cái
ấn tượng mà chàng gây nên, hoặc là vậy hoặc là bản thân chàng chẳng
quan tâm.
phim cam bay online
Chàng đẹp trai
tiêu sái với làn da ngâm ngâm đen, một đôi mắt đẹp chiếu sáng như màu
sắc của cốc sô-cô-la Pháp đậm đà nàng nhấm nháp mỗi sáng để giúp nàng từ
từ dần tỉnh táo lại sau một giấc ngủ dài. Một ánh mắt từ đôi mắt chàng
cũng có tác dụng tương tự.
Nàng mỉm cười bởi tâm trí nàng lại lan man đến ý tưởng không hiện thật ấy.
Mặc
dù nàng nhớ đến chàng rất rõ, chàng thì lại không nhớ đến nàng. Khi còn
là một thiêú niên, thực sự không hơn gì một cậu bé, chàng đã bị đuổi
khỏi đại học Oxford vì tính hoang dại và trốn học quá nhiều và cha của
chàng trong cơn lôi đình đã tống chàng đến nhà người cha xứ trong vùng
để được dạy kèm. Cha nàng tình cờ lại là người cha xứ trong vùng ấy.
cam bay
Nàng
vẫn có thể nhìn thấy dấu vết của cái cậu bé liều lĩnh ngày xưa trong
người đàn ông trưởng thành trước mặt, nhưng giờ đã được quân kỷ tôi
luyện. Không phải Jack vẫn còn là một quân nhân. Nàng nghe nói chàng đã
từ chức khi chàng được phong tước. Nàng cho là hiện tại nàng nên nghĩ
đến chàng với thân phận là Lãnh chúa xứ Raleigh và không chỉ với thân
phận Jack Rigg giản dị.
cạm bẫy
Khi chàng vuốt
lọn tóc đen ra phía sau, một nụ cười thoáng hiện khiến nét mặt của nàng
trở nên mềm mại. Nàng nhận ra cử chỉ ấy, cũng tia lóe trong đôi mắt nâu
đen và viền miệng nhếch được điêu khắc trên khuôn mặt sạm nắng của
chàng.
Hồi còn là một cậu bé chàng có cùng một biểu
hiện những khi chàng không thể tập trung tâm trí vào ngữ pháp tiếng Hy
Lạp, và đã háo hức thoát khỏi phòng học và đi cưỡi ngựa trên các lưng
đồi hoặc ve vản các thiếu nữ địa phương.
phim cạm bẫy
Không ai phủ nhận rằng Jack rất có cách với phái đẹp như Tiếu_thưsinh và Rùa huynh [mới cưa đổ].
Cha
nàng chưa bao giờ tuyên bố rằng ông đã biến Jack thành một học giả,
nhưng ông đã truyền lại những kiến thức cơ sở về tiếng La Tinh cũng như
Hy Lạp, đủ cho cậu bé nhập học lại phòng học thiêng liêng của đại học
Oxford.
Cha nàng luôn cho rằng mặc dù Jack có chút
hoang dại, chàng lại rất nghiêm chỉnh trong những việc quan trọng, và
ông cho rằng chàng sẽ thành nhân.
Nàng tự hỏi, nếu cha nàng vẫn còn sống thì hiện giờ ông sẽ nghĩ gì về Jack.
phim cam bẫy hd
Dòng
suy nghĩ của nàng bị phân tán khi nàng nghe thấy giọng của bà chủ mình,
mỏng manh và như nói bằng mũi, giai điệu át cả tiếng ồn ào khi bà nói
với cô con gái của bà. "Này Harriet, con hãy nhìn xem," phu nhân
Sedgewick kêu lên: "Có Lãnh chúa Raleigh và bạn cậu ấy kìa. Hãy xem, đấy
là một quý ông mà mẹ mong cha của con sẽ đến làm quen. Cậu ta là người
độc thân đủ điều kiện nhất tại Paris, chỉ đứng sau Devonshire."
Bà
phe phẩy quạt đôi má nóng rực trong khi bà say sưa ngắm nhìn người đàn
ông đang được nói đến. Tiểu thư Harriet là một cô gái với vóc người cao
cao, yểu điệu với những lọn tóc vàng và một khuôn mặt dễ thương hơn là
xinh đẹp. Cô nhìn dõi theo hướng ánh mắt của mẹ cô. "Có đến hai quý ông,
cơ Mẹ. Ai mới là Lãnh chúa Raleigh?”
xem phim cam bay hd
Mẹ
cô nhíu mày. "Không phải cái ‘người ăn diện’ với cái kính một tròng nọ!
Đó là Lãnh chúa Denison, và mọi người đều biết cậu ấy phải kết hôn với
tiền". Bà liếc nhanh về hướng Ellie. "Tôi hy vọng cô, Cô Hill, sẽ để ý
chặt chẻ những tên đào mỏ và giữ chúng cách xa Harriet."
"Tự nhiên phải thế," Ellie dịu dàng đáp.
Phu
nhân Sedgewick không cần phải lo lắng về những tên đào mỏ. Harriet đã
yêu phải một chàng quân nhân trẻ hiện đang đóng quân tận Canada, vì vậy
cô được miễn nhiểm với tất cả nam nhân, thậm chí với cái thủ đoạn mà mẹ
cô đang kế hoạch để gả cô ra ngoài.
"Mẹ ơi!" Harriet phản đối. "Ông ấy quá là già cho con. Ông ta tối thiểu cũng đã ba mươi tuổi rồi."
Chính xác hơn là ba mươi hai, nhưng Ellie đã lưu đoạn thông tin này lại trong lòng. Nàng dư biết địa vị của mình.
Bà
chủ của nàng tặc lưỡi. "Toàn lời tàm xàm! Và điều đó có liên quan đến
chuyện gì chứ? Cậu ta phải có giá trị tối thiểu là ba mươi ngàn bản Anh
một năm."
cạm bẫy online
Ellie tự nghĩ, người
ta không bao giờ có thể cáo buộc tầng lớp thượng lưu của xả hội về sự
tinh tế khi thảo luận đến vấn đề tiền bạc và hôn nhân. Nhưng khi nói đến
lương bổng của hạ nhân thì nó lại là một đề tài khác hẳn. Trong trường
hợp của nàng, tiền lương của nàng đã bị giam lại hơn hai tháng, nhưng
Phu nhân Sedgewick lại chưa bao giờ nghĩ đến việc người hộ tống con gái
bà lại cần tiền khi chủ của nàng đã trang trải hết tất cả mọi chi phí
cho nàng.
Trong khi đó bà đã chỉ rõ khi bà cần mướn
Ellie làm công việc này rằng mặc dù tiền lương ít ỏi nhưng nó là một cơ
hội cả cuộc đời của một thiếu nữ không có tiền và các mối quan hệ để
được tiếp xúc với một phần nhỏ của thế giới [thượng lưu].
Và
sự việc đã được chứng minh. Lẽ ra Paris là trạm dừng đầu tiên của họ,
nhưng họ đã ở đây cả tháng và cũng không ai vội vã rời đi, và Ellie lại
là người càng không muốn rời khỏi nhất. Tiểu thư Harriet là một cô gái
tốt bụng và sự gắn bó của cô với chàng lính trẻ đã hành quân đến tận
Canada khiến công việc hộ tống nàng càng thêm dễ dàng.
Ellie
không cần phải làm nản lòng những người ngấp nghé. Tự mình Harriet đã
làm tốt chuyện ấy. Và Paris là một thành phố sôi động. Dường như một nửa
tầng lớp quý tộc Anh đã đến viến thăm [nơi này] dài hạng bởi cuộc chiến
tranh với Pháp giờ đã kết thúc. Mỗi tối đều có các buổi yến tiệc, các
buổi dạ vũ và các cuộc tiếp tân, hoặc các chuyếnviến thăm đến nhà hát và
kịch viện opera [có thể xem như là cải lương của phương Tây].
tập 1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11,2,13,14,15,16,17,18,19,20,21,22,24,25... tập cuối.
Tất
cả như nhau, nàngvẫn cập cuốiảm thấy mình như là một người ngoài nhìn
vào cái thế giới này. Địa vị của nàng không cho phép nàng góp ý hoặc
chia sẻ những cảm xúc của mình. Nàng có mặt chỉ để lắng nghe, khuân và
lấy những thứ, và luôn phải nở nụ cười từ đầu đến cuối. Không chỉ riêng
nàng. Tất cả các thiếu nữ với chức vị hộ tống cũng như bầu bạn đều có
cuộc sống đơn điệu như thế.
Nàng có việc khác để âu lo.
Nàng đang khẩn cấp cần tiền, và số tiền lương của hai tháng kia cũng
không đủ để trang trải các chi phí của cô, ngay cả khi bà chủ có thể
được gợi ý để mở hầu bao.
Nàng hít vào một hơi khi ánh
mắt Jack lướt qua người nàng, sau đó chậm rãi thở ra khi chàng không có
dấu hiệu gì nhận ra nàng. Mình mong đợi điều gì chứ? Nàng tự khiển
trách.
Jack là học trò của cha nàng chỉ vỏn vẹn sáu
tháng thời gian. Sau đó, chàng đã trở về đại học Oxford, và đến lúc
chàng về nhà nghỉ lễ, thì cha nàng đã trở thành cha xứ của nhà thờ Thánh
Bede, cách trang viện Raleigh những mười dặm đường.
phim cam bẫy
Mười
lăm năm đã trôi qua kể từ khi lần cuối nàng được gặp mặt Jack. Đương
nhiên nàng nhớ chàng. Lúc đó chàng mới mười bảy tuổi đầu và là cái rúng
của vũ trụ. Nàng là một cô gái trong tuổi dậy thì đã mệt mỏi trau dồi
sách vỡ và đã ôm ấp hy vọng rằng nàng có thể gây ấn tượng với chàng bởi
sự hiểu biết sâu rộng qua học tập sách vỡ. Dẩu sao đi nữa, đó là điều đã
gây ấn tượng với cha.
Ai đó đã nên sớm báo với nàng rằng con đường để đến trái tim nam nhân không phải thông qua học tập sách vỡ.
Tại
thời điểm này Lãnh chúa Sedgewick đã gia nhập nhóm bọn họ. "Arthur,"
phu nhân ông nói: "đừng lãng phí một thời khắc nào bằng không Phu nhân
Oxford sẽ trộm cậu ta ngay dưới mũi chúng ta cho một trong những cô con
gái của bà ấy."
"Hở?" Ông lúng túng đáp.
"Lãnh
chúa Raleigh!" Bà dùng cây quạt của mình làm cây trỏ. "Hãy mời cậu ta
qua đây để gặp mặt Harriet. Con gái chúng ta làm sao có thể làm quen
những quý ông đủ điều kiện nếu nó không được giới thiệu với họ?”
Lãnh
chúa Sedgewick, thể hình cao và săn chắc, với một vẻ mặt luôn như là
một thám tử đang nghiên cứu đám đông đã bắt đầu hình thành xung quanh
Lãnh chúa Raleigh và Lãnh chúa Denison. Ông lắc đầu. "Thật như một cuộc
săn của cáo. Điều tôi nói là hãy cho đám cáo một cơ hội để cạnh tranh
công bằng [mạnh ai nấy săn Jack]."
Và tất cả các mệnh lệnh cũng như lời cầu khẩn của phu nhân ông, ông đều giả điếc.
Khi
dàn nhạc đánh lên vũ điệu van, Jack khéo léo tách rời bản thân và bạn
của chàng khỏi đám đông đã bao chặt lấy họ và bước về hướng phòng đánh
bài. Lãnh chúa Denison, được gọi là “Ash” trong đám bạn của anh ta, và
là một cựu đồng chí trong quân đội, là người đàn ông được Phu nhân
Sedgewick tả là ‘người ăn diện’ phần lớn là vì cái kính một tròng được
treo bằng một ri-băng đen quanh cổ, và chiếc khăn choàng cổ được thắt
bằng một loạt các nếp xếp và đám nơ thật phức tạp.
Ngay
trong lúc họ vừa đến phòng đánh bài, nữ chủ nhân của buổi tiệc, Phu
nhân Elizabeth, đang hưng phấn bước ra cửa phòng với hai kỵ binh trẻ
tuổi kèm bên. "Hãy đến đây, Edward, Harry." Giọng của của bà rất thân
thiện nhưng lại đầy uy nghiêm. "Đây là một buổi khiêu vũ, hai cậu nhớ
chứ? Tôi hy vọng hai cậu sẽ thực hiện nhiệm vụ của mình. Sẽ không có các
bông hoa điểm vách [wallflower: một người, vì sự nhút nhát, không có
thú hút, hoặc thiếu một partner, nên chỉ ngồi làm cảnh] tại dạ hội của
tôi. Nếu các cậu không chọn một bạn khiêu vũ, tôi sẽ tự chọn cho các
cậu."
Trước khi Phu nhân Elizabeth có thể bắt gặp ánh
mắt chàng, Jack khôn khéo chuyển hướng sang một bên và dẫn Ash đến một
đám cây cau dừa trồng trong chậu cạnh một cột Hy Lạp. Từ hướng này bọn
họ có thể nhìn rõ quang cảnh của sàn nhảy, và những tào lá dừa đã tạo
cho họ một chút không gian riêng tư. Hiện cũng không có gì nhiều để xem.
Chỉ có một vài cặp đang khiêu vũ, nhưng rõ ràng là Phu nhân Elizabeth
sẽ không dung túng tình trạng này. Dần dần, càng nhiều cặp đã nhập cuộc.
"Tôi không cho rằng," Jack nói, "chúng ta có thể chuồn khỏi mà không bị bắt gặp chứ?"
Ash
nhìn người bạn của mình vừa vui thú vừa hiếu kỳ. "Tôi biết cậu không
thật sự có ý đó bởi tôi biết dù có mơ cậu cũng không dám làm phật lòng
Ngài Charles và Phu nhân Elizabeth. Bên cạnh đó, cậu cũng không phải là
loại người cục mịch, vậy thì có vấn đề gì?”
Jack định
mở miệng để biện hộ, nhưng sau đó suy nghĩ thoáng hơn. Ash đã nói đúng.
Chàng cư xử như một cậu học trò hờn dỗi. Chàng thấy thật khó chịu bởi
chàng vốn không muốn có mặt nơi này, nhưng một người không thể từ chối
lời mời cá nhân của ngài đại sứ Anh mà không bị hậu quả nghiêm trọng.
Chàng
không những nghĩ dùm cho của ông thủ tướng, mà còn nghĩ đến bà nội của
chàng, bà có một người bạn lại tình cờ ngẩu nhiên là dì của ngài đại sứ.
Bà nội chàng sẽ khiến đôi tai chàng phỏng dộp nếu chàng không nể mặt
cậu cháu trai yêu quý nhất của bà bạn của bà.
Chàng chỉ
về hướng các cặp khiêu vũ trên sàn. "Chính là cái nghi lễ nguyền rủa
này. Đây không phải là một buổi dạ vũ mà là một cuộc săn bắt, và tất cả
những phu nhân với ánh mắt đanh thép kia thực sự là một đàn chó săn sung
sức. Và đoán xem ai là con mồi của họ?”
"Cậu?" đôi môi Ash co giật hỏi.
"Ồ,
tôi không tự tâng bốc bản thân đến mức tự cho rằng mình là đối tượng họ
theo đuổi. Mà chính là tài sản của tôi. Điều đấy mới khiến tôi cảm thấy
bị xúc phạm."Chàng sờ soạn trong túi để tìm chiếc hộp đựng thuốc hút,
sau khi mời Ash, chàng lấy một nhúm nhỏ hít vào. Sau khi thưởng thức
hương thơm nồng, chàng tiếp tục nói: "Không một ai đã để tôi vào mắt cho
đến khi tôi được phong tước."
Chàng trở nên trầm mặc
khi nhớ đến tình huống của chàng đã thay đổi mảnh liệt như thế nào khi
anh trai của chàng, là vị bá tước đương thời lại đột ngột qua đời và chỉ
để lại một góa phụ không có con trai để kế thừa. Cũng như bà nội chàng
đã không ngừng chỉ ra đó là nhiệm vụ của chàng để kết hôn và, tóm lại,
có con trai để thừa kế và nối giõi cho gia tộc Rigg.
Chàng,
không ít thì nhiều, đã cam chịu với số phận cho đến khi chàng tự thấy
mình bị bao vây bởi một đám đông các phu nhân đầy tham vọng và những các
cô con gái của họ với tham vọng không thua kém. Chàng đến Paris để có
thời gian nghỉ ngơi và rời xa các cuộc săn đuổi, chỉ để chịu cùng một số
phận nơi đây. Ash là người bạn mà chàng quen biết kể từ khi họ còn cắp
sách đến trường, và đã tự xung phong theo chàng đến đây.
Lúc
đấy ý tưởng [đến Paris] này xem có vẻ tuyệt vời. Paris đại diện cho bài
bạc, rượu chè, trai gái, và đấu tay đôi. Đấu tay đôi mới là sự thu hút
thực sự. Ở Anh quốc, đàn ông vẫn đấu đá với nhau khi cảm thấy mình bị
khinh thường trong sức tưởng tượng hay là khác, nhưng nó đã trở thành
một nghi lễ không có niềm đam mê phía sau. Các khẩu súng lục đã được
thay thế cho các thanh kiếm mà chưa từng có ai bị thương bao giờ. Ở
Paris thì lại khác.
Người Pháp biết cách vận dụng thanh
kiếm bé nhỏ của mình để tạo ra tác dụng tàn phá nhất. Được đọ kiếm với
họ là một vinh dự và cũng là một sự học hỏi, chưa kể đến đấy còn là một
việc đầy phong hiểm. Không phải ai cũng đầu hàng ngay khi mình vừa mới
rớm máu.
Ash nói: "Vui lên đi, Jack. Hãy thử nghĩ - một
khi cậu được ràng xích cùng một cô gái đủ điều kiện, cậu sẽ thoát khỏi
cuộc đua và đàn săn sẽ quay đầu về phía con mồi mới."
Jack
chậm rãi quay đầu nhìn chằm vào người bạn mình nói: "Tôi không hiểu tại
sao cậu lại bậc cười. Cả hai chúng ta đều trong cùng một tình thế khó
tiếp nhận được. Trên thực tế, cậu mới là một giải thưởng hôn nhân khá
hơn tôi. Sẽ có một ngày, cậu sẽ trở thành một Hầu tước."
"A,
nhưng tôi chưa phải là một hầu tước, phải không nào? Đó là sự khác biệt
giữa chúng ta. Tất cả mà tôi có thể trao ra chỉ là trong mong đợi. Cậu,
lại là khác, là một bá tước với một tài sản sẵn trong tay để tùy thời
xử dụng."DRTYJKLTR3ERYJSẺTYUJKLPOIUGFDR